Trái tim thầy, cô giáo trên miền đá

08:17, 20/11/2018

BHG - Không phải những bó hoa rực rỡ bọc trong túi bóng kính, cũng không phải những hộp quà to, nhỏ... tất cả những gì tôi có được trong ngày 20.11 là hương hoa núi rừng cùng ánh mắt trong trẻo, hồn nhiên của học sinh nơi cao nguyên đá.

Học sinh Trường PTDTBT THCS Sủng Trà tặng hoa thầy, cô giáo ngày 20.11.
Học sinh Trường PTDTBT THCS Sủng Trà tặng hoa thầy, cô giáo ngày 20.11.

Ngày 20.11 của tôi cũng như bao đồng nghiệp đang sống, công tác tại các xã có điều kiện KT – XH đặc biệt khó khăn của huyện Mèo Vạc và món quà quý giá mà chúng tôi nhận được từ học sinh thân yêu là những bông hoa của núi rừng được các em hái trên đường tới lớp vẫn còn đẫm hơi sương. Nhưng đó lại là những bông hoa đẹp nhất đã cho tôi thêm nghị lực vững bước trong sự nghiệp “Trồng người” còn lắm gian nan trên miền đá xám.

Mới đó đã 16 năm,… tôi - một cô bé vừa tốt nghiệp Trường Cao đẳng Sư phạm Nam Định hồ hởi theo người thân lên Cao nguyên đá (Hà Giang) dạy học. Ngôi trường tôi được gieo những con chữ đầu tiên trong sự nghiệp “Trồng người” là Trường Phổ thông cơ sở xã Pải Lủng, cách trung tâm thị trấn Mèo Vạc 20 km. Tôi nhớ mãi ấn tượng đầu tiên khi bước vào lớp, các em đón chào tôi bằng ánh mắt rụt è, bẽn lẽn... Thế rồi, khoảng cách giữa cô và trò nhanh chóng được thu hẹp dần; không chỉ qua những giờ học trên lớp mà còn cả những lần tôi cùng đồng nghiệp vượt núi, băng đèo đến tận nhà vận động các em đến lớp; lúc này, tôi mới thấu hiểu hoàn cảnh của các em. Ngoài những giờ học trên lớp, em còn phải giúp cha, mẹ làm nương, cắt cỏ, chăn dê,... có em còn là lao động chính trong gia đình. Ấy vậy mà, nhiều khi các em vẫn phải chịu cảnh bữa đói, bữa no; do gia đình đông con, mùa màng thất bát. Chứng kiến cảnh đó, lòng tôi nhói đau vì chưa giúp được gì cho các em. Lớp học của tôi khi đó còn trống nhiều chỗ, do các em nghỉ học ở nhà làm việc. Tuy nhà trường đã phối hợp với cấp ủy, chính quyền địa phương cùng các thôn, bản vận động các em tới lớp; nhưng việc duy trì sĩ số vẫn luôn nan giải. Bởi năm đó, học sinh chưa được hưởng những chính sách hỗ trợ của Nhà nước như bây giờ. Đã có những lúc tôi nản lòng muốn bỏ về xuôi để tìm một công việc khác, nhưng rồi chính các em lại là người níu giữ bước chân tôi ở lại và tiếp cho tôi sức mạnh để vững bước trong sự nghiệp “trồng người” nơi đây. Đó chính là niềm vui bất ngờ mà các em dành tặng tôi trong ngày 20.11 đầu tiên của cuộc đời cầm phấn: Một bó hoa rừng còn ướt đẫm sương được các em hái trên đường đến lớp cùng với lời chúc đầy ngượng nghịu, khi tôi bước vào cửa lớp. Tôi vui sướng đón nhận những bó hoa đó và ôm các em vào lòng. Một cảm xúc thật khó diễn tả trào dâng trong tôi, khiến tôi cũng trở nên ngượng nghịu trước các em,… và sẽ không bao giờ tôi quên được cái cảm xúc đó! Cái cảm xúc như nhận được từ các em không phải chỉ đơn thuần là những bông hoa rừng ngát hương, mà chính là hương thơm của tình người, tình đất nơi đây mà các em dành cho tôi rất đỗi chân thành như chính tâm hồn các em vậy! Và chính sự chân thành đó đã thôi thúc tôi cần phải có trách nhiệm khơi dậy và chắp cánh cho những ước mơ của các em thêm ngày càng bay cao, bay xa…

Một mùa 20.11 nữa lại về, lòng tôi bồi hồi, xốn xang với những cảm xúc thật khó tả khi nghĩ về những “mùa gieo hạt” đã qua với mong ngóng gặt hái được mùa màng tốt tươi, được nhìn thấy sự trưởng thành, lớn khôn của học sinh qua từng trang giáo án; đó chính là món quà quý giá nhất mà tôi và các đồng nghiệp đang hằng mong ước trong những ngày trọng đại này. Ngày mà cả xã hội đang hướng về với tấm lòng trân trọng, tôn vinh công lao cao cả của những người thầy cũng như Ngày Nhà giáo Việt Nam…

Bài, ảnh: LÊ THO (Trường PTDTBT THCS Sủng Trà – Mèo Vạc)


Ý kiến bạn đọc


Cùng chuyên mục

Vượt qua bệnh tật, miệt mài "gieo chữ" trên bản Khâu Làng

BHG - Đó là cô giáo Đỗ Hồng Tám (sinh năm 1978), đã hơn 20 năm lặng lẽ đi về, âm thầm giữa nơi bạt ngàn gió núi mây trời, vượt qua nỗi đau bệnh tật để "cõng" từng con chữ đến với các em học sinh vùng đồng bào dân tộc thiểu số thuộc điểm trường thôn Khâu Làng, Trường Phổ thông Dân tộc Bán trú Tiểu học Tân Nam, xã Tân Nam, huyện Quang Bình. Trong gió lạnh đầu Đông ùa về, mang theo những cơn mưa nặng hạt, tôi băng qua những cung đường quanh co, khúc khuỷu tìm đến điểm trường Khâu Làng, nơi cô giáo Đỗ Hồng Tám đang lên lớp. 

20/11/2018
Vinh dự, tự hào sự nghiệp "trồng người"

BHG - Nói đến nghề dạy học thì ở nơi đâu cũng thấm đẫm những hy sinh, vất vả của các thầy, cô giáo; nhưng có lẽ, ở mảnh đất địa đầu Tổ quốc, việc ươm mầm con chữ cho những học trò nghèo của người giáo viên càng thêm nhọc nhằn. Vượt lên trên hết những khó khăn đó, những thầy, cô giáo nơi mảnh đất biên thùy Hà Giang vẫn miệt mài bám bản, "gieo chữ" nơi vùng đất khó; họ âm thầm chở biết bao thế hệ học trò cập bến đỗ tri thức. Với họ, niềm hạnh phúc và sự tôn vinh lớn nhất chính là sự trưởng thành của lớp lớp những thế hệ học trò.

 

20/11/2018
Xây dựng đội ngũ nhà giáo đáp ứng yêu cầu đổi mới

BHG - Sau 5 năm thực hiện đổi mới căn bản, toàn diện giáo dục và đào tạo (GD&ĐT) theo Nghị quyết số 29-NQ/TW ngày 4.11.2013 của Ban Chấp hành T.Ư Đảng (khóa XI), chất lượng đội ngũ cán bộ quản lý, giáo viên trên địa bàn tỉnh không ngừng được nâng lên, từng bước đáp ứng yêu cầu. Toàn ngành Giáo dục hiện có trên 19.800 cán bộ quản lý, giáo viên, giảng viên, nhân viên; trong đó có hơn 5.350 giáo viên mầm non; 6.832 giáo viên Tiểu học; 5.790 giáo viên THCS và THPT. Hầu hết cán bộ, giáo viên đều có trình độ đào tạo đạt chuẩn và trên chuẩn. Những năm qua, ngành Giáo dục luôn quan tâm, chú trọng công tác bồi dưỡng nâng cao năng lực, trình độ chuyên môn...

20/11/2018
Chuyện nghề của những người "gieo chữ" nơi địa đầu Tổ quốc

BHG - Tháng 11, cả nước đang hướng sự tri ân, thể hiện sự biết ơn sâu sắc đến đến những người thầy, người cô đang cần mẫn vì sự nghiệp "trồng người". Tôi may mắn được nghe những câu chuyện về hành trình bám bản, "gieo chữ" của các thầy, cô trên mảnh đất cực Bắc Tổ quốc; khiến chúng tôi thêm kính trọng và biết ơn hơn bao giờ hết. Tháng 11, trên Cao nguyên đá Đồng Văn, những cây Lê bắt đầu đơm hoa trắng, Đào hé nụ hồng như xua tan cái lạnh đầu Đông. Điểm trường thôn Thèn Ván, xã Lũng Cú (Đồng Văn) những ngày này càng thêm lạnh bởi cái rét ngọt của vùng biên giới.

20/11/2018